12:06 - Thứ 4, ngày 29/04/2020
AOE - DÒNG MÁU ĐẾ VƯƠNG
Phần VI: Bí mật ngọn núi phía Đông.
Một tuần sau khi được gia đình Belarus chạy chữa bằng loại thuốc kỳ lạ kia, cơ thể ISack bắt đầu hồi phục, cậu đã tháo băng và có thể đi lại nhẹ nhàng. Soi gương qua dòng nước trong chiếc lu, cậu nhận ra bên mắt trái của mình in hằn ba vết sẹo dài, do móng vuốt của con hổ đầu đàn để lại, thật may mà cậu không bị mù. Dù không được yêu cầu, nhưng ISack vẫn muốn giúp Belarus làm việc nhà hoặc phụ bà Annani trồng cây ngoài vườn. ISack cảm thấy họ là một gia đình tuyệt vời và hạnh phúc, nhưng không hiểu vì lý do gì, mỗi lần nhìn cậu, rồi nhìn hai đứa con, Belarus lại thở dài ngao ngán. Buổi tối hôm đó, trong lúc ăn cơm, Belarus kể cho ISack nghe một câu chuyện, đó là về ngọn núi cao phía sau nhà của họ khoảng hai giờ đi bộ, có một bí mật mà chưa ai dám vào khám phá. Ông cũng che chắn rất cẩn thận cửa vào nhằm mục đích ngăn cản sự tò mò của hai đứa con ông, ngày trước trong một lần đi săn ông phát hiện ra cửa vào của ngọn núi, có vẻ như đã có bàn tay con người ở đây, tuy nhiên xung quay có rất nhiều xương người chết và trong núi tỏa ra uế khí vô cùng nặng. Sau khi tìm hiểu, ông một phần đoán ra có thể đây là căn cứ bỏ hoang của bọn thổ phỉ, nhưng vì sao mà bọn chúng chết la liệt như vậy, và bên trong núi có gì thì vẫn còn là một câu hỏi. Ông cũng không muốn tìm hiểu, và càng không muốn những đứa con của ông mạo hiểm vì điều đó, bởi lẽ gia đình ông đã viên mãn với hiện tại, không cần thiết với những điều có thể ảnh hưởng đến an nguy của mọi người.
Ông lại nhìn ISack thở dài, sau khi rót cho cậu đầy cốc rượu nếp, ông trăn trở rằng, vợ chồng ông đã già, họ có thể không thiết tha gì cuộc sống bên ngoài, nhưng nhìn hai đứa con dũng mãnh của họ, ông biết chúng muốn thử sức với thế giới ngoài kia lắm. Ông lại nhìn hai đứa con mà chua xót, ông cho biết rằng việc kìm kẹp chúng trong rừng này khiến ông vô cùng đau lòng, bởi vì chúng chưa một lần biết được thế giới tươi đẹp và rộng lớn thế nào. Nốc một ngụm rượu to, mắt ông bắt đầu ướt, Belarus đặt tay lên tay của ISack bày tỏ nỗi lòng “ Chàng trai à, chúng ta đã cứu cậu một mạng, thay vì tìm cách trả ơn, cậu có thể dẫn hai đứa con ta đi không, hãy cho chúng một lần được thấy thế giới ngoài kia, cho chúng có cơ hội được vẫy vùng, cho chúng được đi theo cậu như hai người em, hãy giúp ta toại nguyện được không”. Giọng của ông lí nhí bé dần, ông nài nỉ nghe đến thảm thương, Belarus dấu nước mắt vào những ngụm rượu to, Sora và Soran nhìn nhau buồn bã, họ biết người cha già của mình trước sau gì cũng nói ra tâm nguyện này, và đúng là ông vẫn hay nhìn chúng từ xa, nghe lén những câu chuyện chúng kể về cuộc hành trình lớn lao, những tòa nhà nguy nga, kiên cố mà chúng chỉ hiểu được phần nào qua lời kể của mẹ.
ISack trầm ngâm một hồi lâu, cậu vẫn đang suy nghĩ về lời đề nghị của Belarus, tính về phương diện nhân lực, hẳn là có lợi cho cậu khi trở về, vì Sora và Soran đều là những người thiện chiến và am hiểu địa thế rừng núi, nhưng cái khó là cậu làm sao giải thích cho cha mình khi tự ý nhận lời, cậu băn khoăn là không biết cha mình có đồng ý việc này không nữa, nghĩ đến đây cậu muốn tìm một lý do để từ chối. Lúc này bà Annani mới tiến lại gần, bà tiếp thêm vào đĩa của cậu một ít thịt bò, rồi ân cần bà nói nhỏ vào tai của ISack “ Ta biết cậu khó xử, nhưng có thể vì ân tình mà giúp vợ chồng già này một lần được không”, nói xong bà ngồi cạnh ISack luôn mà không đứng dậy. ISack nhanh trí trả lời rằng cậu sẵn sàng chấp thuận nguyện vọng của hai người, tuy nhiên cậu không muốn đem theo hai kẻ vô dụng, vì cuộc hành trình sắp tới của cậu trở về Palmyran vô cùng nguy hiểm, rất có thể sẽ không an toàn cho tính mạng của Sora và Soran. Nói đến đây, Belarus mới hồi tỉnh, da mặt ông như dãn ra vài phần, ông chia sẻ rằng hai đứa con của ông thật sự là không hề vô dụng, chúng sinh ra và lớn lên giữa rừng đại ngàn này, cũng nhiều lúc đối mặt với thú dữ mà không hề chùn bước, sau này đi theo cậu ắt hẳn sẽ giúp sức được ít nhiều. ISack nhìn vào mắt Belarus, đoạn không hiểu vì lý do gì cậu căng thẳng đáp “Vậy ngày mai ba chúng ta sẽ khám phá ngọn núi phía Đông, cũng coi như là thử thách để tôi có thể chấp nhận hai người họ, ông muốn tôi chấp nhận cho chúng theo, thì phải để tôi xem, họ có đủ dũng cảm và bãn lĩnh không đã”. ISack tin rằng Belarus sẽ từ chối điều kiện đó, vì mười năm nay ông ta không dám bước chân vào đó thì hẳn bây giờ cũng sẽ vì thế mà chùn bước. Belarus băn khoăn, lo lắng quay sang nhìn hai đứa con, ông nhận được cái gật đầu khẽ từ phía Soran, có vẻ cậu ta rất quyết tâm từ khi nghe thấy ISack nói vậy, và Sora cũng thế, tuy là nữ nhi nhưng Sora cũng cứng cáp không kém gì em mình. ISack có phần giật mình khi nhận được sự chấp thuận của cả gia đình, cậu bắt đầu một chút lo lắng vì đã trót nói ra, bởi chính cậu cũng không biết trong núi đó có gì nguy hiểm đang rình rập không nữa, chưa kể là cơ thể cậu chưa hoàn toàn hồi phục. Năm người bàn bạc với nhau một hồi, họ quyết định sáng sớm mai sẽ đến cửa ngọn núi sau nhà, và ISack sẽ dẫn Sora, Soran khám phá bên trong ngọn núi. Đêm hôm đó, Belarus thức rất khuya, ông lủi thủi phía sau nhà chuẩn bị vũ khí cho ISack và các con.
Sáng hôm sau, Belarus đưa cho con trai mình hai thanh đoản kiếm đã được mài sắc lẹm bọc trong một tấm da. Ông đưa cho con gái một thanh trường kiếm và một chiếc khiên, ông gọi ISack và ném về phía cậu một thanh kiếm sáng loáng, nói rằng đó là kiếm của ông, tuy nhiên cậu lại vất trả, ISack nhìn xung quanh một hồi, cậu lẳng lặng đi đến góc nhà và cầm một cây gậy gỗ vừa tay. ISack nói rằng nếu sử dụng vũ khí tức là thất hứa với cha mình trong cuộc thử thách này, đó là nhục nhã của một chiến binh. Belarus và mọi người đều cười tâm phục, họ bắt đầu di chuyển về phía ngọn núi. Sau hơn hai giờ đi bộ, cuối cùng họ cũng đến cửa núi, Belarus hoảng hốt nhận ra cửa vào núi bị phá tan tành, từng khúc củi bị văng vãi khắp nơi, tim ông đập thình thịch lo lắng. ISack quay đầu lại nhìn Belarus và nói rằng liệu ông có suy nghĩ lại khi muốn hai đứa con thân yêu của mình bước tiếp, và vẫn như hôm qua là cái gật đầu quyết đoán của Soran và Sora, Belarus cũng gật đầu, nhưng lần này là vì bất đắc dĩ vì không còn nước từ chối. Belarus chất gỗ mục xung quanh rồi đốt lên, ông và vợ sẽ ở ngoài chờ. Sau khi đưa cho ba người một số lương thực và nước uống, ông khuyên rằng nếu mọi việc nằm ngoài tầm kiểm soát hãy rút lui hoặc phát tín hiệu cầu cứu, ông sẽ tiếp ứng từ bên ngoài, tuyệt đối đừng làm gì quá sức. ISack và hai người bạn gật đầu đồng ý, họ đốt đuốc và từng bước đi vào ngọn núi âm u, rõ ràng họ dần ngửi thấy uế khí nặng mùi từ phía trong bốc ra ngày một nhiều, đúng hơn là mùi hôi thối của xác chết, ISack hơi hồi hộp vì nếu đúng như câu chuyện của Belarus thì những tên thổ phỉ ở đây đã chết chục năm nay rồi, sao lại vẫn còn mùi nặng như vậy. Ba người chầm chậm tiến lên, từng ngóc ngách phía trong của ngọn núi dần hiện ra trước ánh đuốc. Đi được một hồi Soran ra dấu dừng lại, cậu cúi xuống đất dùng tay hất nhẹ lớp đất dưới chân ra, cậu phát hiện một vài đồng vàng vương vãi dưới đất. ISack cầm một đồng lên ngắm nghía, cậu hơi ngạc nhiên vì đồng vàng này có khắc chữ của Roman, tuy nhiên đó không phải điều đáng quan tâm lúc này.
Ba người tiếp tục tiến bước, mùi hôi ngày càng nồng nặc khiến Sora phải lấy tay áo bịt mũi lại, ba người đi khá sâu vào trong, bất chợt họ thấy xa xa có ánh sáng, đi chừng ba mươi bước đến đoạn giữa quả núi thì quả thật có chút ánh sáng hắt xuống, từ dưới nhìn lên có thể thấy một khe nứt trên cao, duy nhất một cái khe nhỏ heo hắt ánh sang chiếu xuống qua những cây dại mọc bên trên đó. Cả ba quan sát xung quanh và rùng mình khi phát hiện thấy rất nhiều xương người, mà không xếp thành bộ, tả tơi vương vãi mỗi nơi một ít, ISack cảm thấy lạnh lạnh xương sống, cậu thầm nhủ không biết chuyện gì đã xảy ra ở đây. Cả ba nhìn nhau, quyết tâm bước tiếp vào phía trong, đi được một đoạn, ISack vô tình đạp trúng một vật gì mềm mềm phía dưới, cậu lấy đuốc soi xuống, khẽ giật mình nhìn thấy đó là một con trâu rừng, đầu bị dập nát, có vẻ như nó cũng mới chết không lâu, ISack đưa đuốc sang trái, sang phải, cậu phát hiện ở đây còn có cả bốn, năm con lợn rừng to lớn nằm chết ngổn ngang. Xương động vật và thịt thối rữa cũng rải rác khắp nơi, đây chính là nguyên nhân của mùi hôi mà các cậu ngửi thấy từ phía cửa vào ngọn núi, ISack phân tích một hồi, cậu cho rằng đằng trước chắc chắn có một lối ra, vì chỉ như thế thì gió mới thổi được vào và đẩy mùi ô uế trong này bay ra ngoài. Định thần một lúc, cả ba tiếp tục đi, vài phút sau, họ đến một khu vực khá rộng lớn, tối om như mực, Sora và Soran nhanh tay đốt thêm hai ngọn đuốc nhằm tiếp thêm ánh sáng. Vừa đốt đuốc lên tức thì, cả ba như bị choáng ngợp bởi “căn phòng” này, khắp nơi là vàng bạc, châu báu vương vãi, ISack có thể nhanh hiểu được đây là nơi cất dấu kho báu của lũ thổ phỉ năm nào. Vừa mừng, vừa sợ, ISack lại gần hơn đống châu báu, cậu phát hiện phần lớn là vàng, một số là ngọc trai và đá quý. Sora cầm đuốc đứng soi, còn Soran cầm đuốc đi lại xung quanh kiểm tra, rồi bất chợt như nhận ra điều gì, cậu đứng lại chú ý lắng nghe, dường như có tiếng gì đó như thể tiếng của một thanh kim loại bị nung nóng rồi ném vào nước, nghe xì xì rất rõ, chợt chột dạ, tim cậu đập thình thịch, nói đúng hơn thì đây là hơi thở của một con vật nào đó chứ không phải tiếng gì khác, một hơi thở rất mạnh trong bóng tối thăm thẳm. Nhưng trong này quá tối và quá rộng, cậu đưa đuốc ra xa trước mặt và nhìn lên cao, tim cậu như muốn vỡ ra từng mảnh, mặt tái mét không còn giọt máu, Soran lắp bắp không thành tiếng. Sora và ISack thấy biểu hiện lạ của Soran, định thần nhìn lên cao, trời đất ơi! ISack suýt hét lên như một đứa trẻ, còn Sora phải lấy tay che miệng lại để khỏi bật thành tiếng. Một con trăn, nói đúng hơn thì nó lớn gấp nhiều lần con trăn mà các cậu thường thấy, trong trí tưởng tượng của ISack thì con vật này là không có thật. Cậu có nghe những câu truyện truyền thuyết nói rằng nó là con mãng xà, và hầu như chưa ai tận mắt nhìn thấy nó, con mãng xà to lớn như thân cây khô đang vắt vẻo trên những thanh đá chĩa ra phía bên trên, hai mắt đỏ ngầu nhìn xuống, từng chiếc vẩy khô ráp mọc rêu trên người con rắn lớn, chứng tỏ nó đã sống rất lâu trong này, phía miệng nó hai cái răng nanh chĩa ra đang nhỏ từng giọt độc tố xuống đất như hạt mưa. ISack choáng váng thoái lui ba bước về phía Sora, tay lăm lăm cây gậy, Soran cũng nhanh tay gài ngọn đuốc lên khe đá, rút đôi đoản kiếm thủ thế.
Cả ba người đều đã hiểu lý do bọ thổ phỉ chết ở đây, và lũ động vật nằm chết lăn lóc ngoài kia, nhưng điều đó có ích gì, khi mà chỉ chút ít nữa thôi, chính họ cũng sẽ làm mồi cho con mãng xà kia. ISack huých tay hai người bạn, ra hiệu rút lui, nhưng không? Con mãng xà đã trườn xuống từ bao giờ, có vẻ như nó muốn cải thiện bữa ăn ngay lúc này. Tiếng phì phì ngày một lớn từ con quái thú, từ trong bóng tối nó vẩy đuôi thật mạnh về phía ba người, ISack đứng đầu chỉ kịp đưa gậy ra đỡ và hậu quả là cậu bị đánh bật văng về một góc, cả cơ thể bị ném vào thành đá, con rắn lớn ngóc đầu lên, mắt long lên song sọc trườn về phía Sora, nó giơ cái hàm đỏ ngầu lên bổ mạnh xuống, ý thức được nguy hiểm, Sora mặc dù đang rất run sợ nhưng đã kịp giơ khiên lên chống đỡ. Hàm răng của con quái thú va đập vào chiếc khiên nghe loảng choảng, Sora bị hất ngã về phía sau, và có vẻ như sau cú vồ đó, lực hàm con thú đã khiến cánh tay cầm khiên của cô bị rạn xương. Cô đưa ánh mắt cầu cứu về phía Soran, nhìn thấy chị gái gặp nguy kịch, chàng trai bất chợt giật mình, lấy hết sức bình sinh, Soran băng băng lao tới nhân lúc cái đầu con mãng xà vẫn đang ở tầm thấp, cậu nhảy lên và găm một thanh đoản đao vào hàm trên của con rắn. Con mãng xà phì phì hai tiếng tỏ ra đau đớn, rồi nó oằn người trườn lên cột đá bên trên, có vẻ nó đã hơi chủ quan cho đến khi bị dính đòn tấn công vừa rồi. Soran đỡ chị gái đứng dậy rồi gọi ISack, ISack lồm cồm bò dậy ra hiệu không sao. Tuy nhiên con mãng xà lại tiếp tục lao xuống, trên hàm vẫn bị thanh đoản kiếm găm ở đó, lần này mục tiêu của nó là người vừa đâm nó một kiếm. Nhanh như gió, nó dùng đuôi hất về phía Soran hòng quấn lấy người cậu, bằng thanh kiếm còn lại, Soran hướng mũi nhọn về phía thân hình khổng lồ của con rắn, nhưng cú đâm sượt qua cái vẩy cứng, thanh kiếm bị văng ra, con rắn đã quấn được cậu hai vòng và bắt đầu siết mạnh, Soran thét lên cầu cứu. Phía bên kia ISack từ bóng tối vùng lên hét to ra hiệu bảo Sora mau ném kiếm qua cho cậu, bằng một động tác bật lên tảng đá cao, cậu bắt lấy thanh kiếm trên không rồi chém xuống đầu con mãng xà, nhưng nó đã nhanh hơn né được và dùng chiếc hàm bành to ra tấn công lại ISack, vừa kịp đứng dậy sau cú chém hụt, ISack chỉ kịp quay người và cùng lúc chém thật mạnh vào chiếc răng nanh con rắn đang bổ xuống, nhưng thanh kiếm không chịu được lực va chạm nên bị gẫy đôi. Con rắn giật cái đầu lại lấy đà và tiếp tục một cú bổ như trời giáng xuống thân hình nhỏ bé của ISack, không kịp nghĩ ngợi gì, chỉ còn đúng ba tấc nữa là mặt đối mặt, cũng là lúc hàm con quái mở ra to nhất, ISack nhanh trí gạt chiếc gậy gỗ lên bằng chân và dâng hẳn vào mồm con rắn lớn. Chiếc gậy cứng cáp đã mắc hẳn trên hàm con mãng xà khiến nó không thể ngậm được miệng vào, nó hất mạnh cái đầu lên kéo theo cả ISack vung lên phía trước, hết sức bình tĩnh, ISack theo quán tính vung lên phía trên đầu con rắn, bằng thanh kiếm bị gãy đôi vẫn cầm trong tay cắm một nhát trí mạng vào thẳng mắt con rắn. Lúc này cái đuôi con rắn mềm ra và nhả Soran xuống, nó quằn quại dưới đất đau đớn, một tay ISack vẫn giữ cây gậy, ghì đầu con rắn xuống đất bằng sức khỏe phi thường, một tay cậu liên tục đâm vào mắt con rắn. Biết đây là cơ hội may mắn duy nhất để hạ được nó, không để con mãng xà có cơ hội chạy trốn, ISack hét lớn tên Sora, ra hiệu hãy dùng thanh kiếm mà Soran đã găm ở hàm trên của nó mà kết liễu. Lúc này con quái thú vùng vẫy cực mạnh hòng thoát ra khỏi chiếc gậy, ISack buộc phải bỏ thanh kiếm, dùng cả hai tay ghì đầu nó xuống đất. Thấy con rắn có vẻ yếu thế trước ISack, Sora lao tới, đu người lên phía trên con rắn, mặc dù tay trái bị gãy, Sora lấy hết sức tay phải rút mạnh thanh đoản kiếm cắm ở hàm trên con rắn, sau đó đâm tới tấp những phát trí mạng vào đầu, vào mắt cho đến khi con mãng xà không còn dãy dụa mạnh mẽ như lúc đầu. Sau một hồi quần thảo giữa người và thú, đất cát mù mịt xung quanh, con mãng xà cũng nằm im bất động, máu từ những vết đâm trên người con rắn phun ra như suối ướt hết người Sora và ISack. Lúc này ISack mới buông tay, hai tay mỏi rã rời khi buông khỏi cây gậy, cậu nằm thừ ra đất.
Trong lúc ấy Soran cũng lồm cồm đứng dậy, có vẻ cậu ta không sao, có lẽ trong lúc bị con rắn quấn lấy, nó đã không kịp siết quá chặt thân mình cho đến khi bị ISack chặn gậy ngang miệng và tấn công bằng kiếm. Soran dìu ISack đứng dậy và ngồi tựa vào tảng đá phía sau, cậu lấy nước trong hành lý cho ISack và Sora rửa mặt. Ba người nhìn nhau thở phào, họ nhìn con mãng xà to lớn nằm đó mà trong lòng vẫn chưa hết bàng hoàng. Có lẽ chuyện này chỉ có trong mơ, ISack thầm nghĩ, chỉ có thể lý giải rằng giữa khu rừng già này, lượng thức ăn quá dồi dào, và con rắn kia sống rất lâu ở đây rồi, nó mới to như vậy. Có lẽ cái ngày nó tìm đến đây cũng là ngày mà bọn thổ phỉ đã làm mồi cho nó, kết cục của những cái xác ngoài cửa hang núi chắc là của những tên cố tình chạy thoát, những đồng vàng rơi vãi trên đường ra. ISack dần dần hiểu được ngọn ngành câu chuyện. Sau một hồi nghỉ ngơi, Soran đưa tay kéo ISack và Sora đứng dậy, bàn bạc một lúc, họ quyết định sẽ tìm hiểu thêm một chút xung quanh đây và mang một ít vàng trở ra. Soran băng bó tay cho chị gái xong xuôi, cố định vết thương bị gãy bằng thuốc rồi cầm đuốc đi vào trong theo ISack. Soran được yêu cầu thu gom một túi lớn châu báu, trong khi ISack đi xung quanh thám thính thêm. Sau một hồi khám phá hang động, vô tình cậu phát hiện được trong góc tối một ánh sáng nhè nhẹ hắt ra, đưa cây đuốc lại gần soi thì cậu phát hiện đó là một thanh đao, bị bụi bẩn bao phủ, nó nằm trên một bộ xương mục nát. Tò mò, ISack đưa tay với lấy thanh đao lên ngắm, trên đao có khắc một dòng chữ lạ dưới chuôi, cậu đưa lên ngắm nghía một hồi, ISack mừng rỡ khi biết được rằng đây là một trong bốn thanh bảo đao quý giá nhất thế giới, qua lời kể của người cha mình là ông Miladas, trong đó thanh đao cậu đang cầm là thanh đao Ysui, một bảo đao xuất thân từ đất nước Yamato xa xôi, nó bị đánh cắp từ tay một lãnh chúa nổi tiếng và thất lạc trong thế giới, không ngờ hôm nay cậu lại tìm thấy nó trong cái hang động này. Truyền thuyết kể rằng thanh đao này được bốn thợ rèn lãnh nghề nhất đất nước Yamato ròng rã làm việc trong vòng ba tháng trời, được đúc từ hợp kim đồng đen và vàng ròng. Khi thành hình thành, đao có màu vàng óng, nhưng lưỡi của nó màu đen tuyền, nhìn vào không thể biết đó là một thanh đao sắc hay không, nhưng nếu đúng như truyền thuyết viết lại thì Ysui nếu rơi vào tay một người có sức khỏe và có kỹ năng sử dụng đao thành thạo thì một chém có thể đứt lìa tảng đá lớn. ISack cẩn thận gói chặt thanh đao vào tấm da bò, buộc lại chặt chẽ và khoác lên lưng, sau đó cùng Soran và Sora trở ra ngoài. Lúc này trời cũng đã tối, khi ba người đi gần đến cửa hang thì thấy ánh sáng của lửa bập bùng ở cửa ra, Belarus chạy tới đỡ Sora và dìu họ tới đống lửa, thức ăn và nước uống Annani cũng đã chuẩn bị tươm tất. Năm người ngồi xuống, sau khi kiểm tra vết thương của Sora một lần, Belarus mới mở lời hỏi han tình hình. ISack hất hàm ra hiệu Soran hãy kể cho cha mình nghe cuộc hành trình vừa rồi, Soran trầm giọng xuống kể mà cánh tay cầm bánh mỳ vẫn run run.
Sau một hồi nói chuyện, chỉ thấy Belarus và Annani há hốc mồm, mắt tròn xoe nhìn chăm chăm vào ba người. Có lẽ họ vẫn chưa tin cho đến khi ISack ném ra hai chiếc răng nanh và hai con mắt của con mãng xà xuống đất. Hai người chưa kịp định thần khi nhìn thấy hai chiếc răng nanh to như hai chiếc sừng trâu thì Soran đồng thời cởi túi vàng ra, chứng minh câu chuyện vừa kể không phải là bịa đặt. Lúc bấy giờ Belarus mới xâu chuỗi lại câu chuyện và gật đầu đồng ý, ông bâng khuâng chốc lát rồi ra hiệu cho ISack hãy dẫn ông vào chỗ cái xác con mãng xà. Mặc dù còn mệt và ngạc nhiên, nhưng ISack vẫn đưa Belarus đi, tới nơi, Belarus cười vang, ông xẻ bụng con mãng xà lấy trái tim và mật con mãng xà, cẩn thận gói ghém vào rồi cùng ISack ra ngoài. Ông nói với ISack rằng đây là một dược liệu rất hiếm ngàn năm khó gặp, nếu không có kiến thức thì hẳn chúng ta vừa đánh mất một bảo bối hiếm có trong đời đấy. Dù rằng còn rất mơ hồ về những lời Belarus vừa kêt, nhưng sự mệt mỏi không cho phép ISack suy nghĩ quá nhiều. Sau đó năm người người ăn uống và trò chuyện với nhau đến khuya, trong cuộc nói chuyện, Soran không ngừng thán phục sức mạnh của ISack và cả chuyện ISack đã liều mình cứu mạng cậu trong gang tấc, còn ISack cũng công nhận lòng quả cảm và tinh thần chiến đấu của hai người, cậu quả quyết rằng chiến công vừa rồi là bằng chứng của sức mạnh đoàn kết của cả ba người, trong đó có cả yếu tố may mắn. Tất nhiên là qua thử thách vừa rồi, ISack không có lý do gì để từ chối Sora và Soran trong chuyến trở về sắp tới. Trước mặt Belarus và Annani, ba người đã dâng rượu lập lời thề kết nghĩa làm anh em và hứa sẽ yêu thương, chăm sóc nhau như anh em ruột. ISack được tôn làm anh cả của Sora và Soran kể từ đây.
Một ngày dài trôi qua, nhất là với ba thanh niên trẻ tuổi, họ đã quá mệt mỏi trong trận chiến vừa rồi. Soran và Sora ôm nhau ngủ say như chết, trong khi ISack vẫn thao thức bên đống lửa, cậu bồi hồi nghĩ tới cha và người anh em Milius, thầm hỏi không biết giờ họ ra sao, chỉ còn khoảng mười ngày nữa là hết thời hạn thử thách sinh tồn của cha đưa ra. Cậu cũng phải tính đến chuyện ngược dòng lên thượng lưu tìm về vị trí xuất phát, đang mải mê nghĩ ngợi thì Belarus lẳng lặng đi tới, ông dâng trước mặt cậu một bầu rượu và hỏi rằng cậu có muốn một chút cho dễ ngủ. ISack cười, lắc đầu từ chối, và như nhớ ra điều gì, cậu với tay lấy tấm da bò gần đấy, ISack cần thận cởi tấm da bò ra và đưa thanh đao lạ cho Belarus xem, cậu hỏi Belarus có biết gì về thanh đao này không, có lẽ những lời khuyên của một thợ rèn sẽ cần thiết hơn cho cậu khi sử dụng nó.
Hết phần VI.
HY-SACLY (VŨ MẠNH TÚ)
Biên tập: ThyAnh
THÔNG BÁO TỔ CHỨC GIẢI ĐẤU 4VS4 RANDOM - TRI ÂN KHÁCH HÀNG THÂN THIẾT EGOPLAY
Chu Xuân Rơi - 23/11/2024
Ngay sau khi Cúp Tinh Hoa khép lại, cộng đồng AoE Việt Nam và Trung Quốc sẽ đến với giải đấu tiếp theo là AoE Thiên Khôi lần 3.
Đình Chiến - 21/11/2024
Nhằm cổ động và thúc đẩy phong trào AoE, một số địa phương vẫn duy trì các giải đấu Tỉnh thường niên, điển hình là Thanh Hóa. Tuy nhiên, tin buồn là AoE Thanh...
Phong Trần - 20/11/2024
Với bộ quy tắc được xây dựng khoa học, tỉ mỉ, dựa trên cơ sở bộ luật chuẩn D3KT của cộng đồng AoE Việt Nam - Trung Quốc, nền tảng EGOPLAY sẽ giúp cho trải...
Phong Trần - 19/11/2024