17:35 - Thứ 2, ngày 04/05/2020
AOE - DÒNG MÁU ĐẾ VƯƠNG
Phần VII. QUỶ ĐAO YSUI
Ngày hôm sau, vợ chồng Belarus, Sora, Soran và ISack trở về nhà. Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng, ISack quyết định với Belarus ba ngày sau sẽ lên đường trở về điểm xuất phát của thử thách sinh tồn, và nếu thời gian một tháng vẫn còn thì họ sẽ cắm trại tại khu rừng phía thượng nguồn, tránh trường hợp về muộn sẽ gây cho cha sự lo lắng. Trong ba ngày đó, Belarus dùng một hỗn hợp dung dịch lạ mài thanh đao Ysui, ông làm việc thâu đêm suốt sáng để kịp tiến độ. Vốn xuất thân là một thợ rèn, ông có hiểu biết không ít về thanh đao này, tối qua ông cũng đã nhắc nhở ISack một điều tối kỵ khi sử dụng thanh đao này. Ông từng nghe trong thiên hạ có truyền tai rằng, Ysui là một thanh quỷ đao, nếu người sử dụng mang tham vọng đen tối và bản tính ác độc thì dần dần sẽ trở lên khát máu, có thể lạm sát người vô tội và tự biến mình thành quỷ dữ. Cho nên phải để đầu óc luôn minh mẫn, sáng suốt, không được mang trong đầu tà ý thì thanh đao sẽ không làm hại được chủ thể, thậm chí dần dần thanh đao sẽ hòa hợp với chủ nhân và trở thành một thiện đao. Còn nói về “chất lượng” của thanh đao, Belarus khẳng định Ysui là thanh đao sắc nhất trong bốn bảo đao vô địch thiên hạ. Bốn bảo đao đó là Chiến thần đao của người Shang, một bảo đao dài chuyên sử dụng trên lưng ngựa, trên tay cầm được khắc tên của người chế tạo, đồng thời cũng là một vị tướng dũng mãnh của Shang – Vương Khả Ấn; thứ hai phải kể đến là đao Kan, thanh đao duy nhất được rèn lên bởi một người phụ nữ, Kan cũng là tên người phụ nữ đó, một thanh đao với thiết kế hai lưỡi và có thể tách ra làm hai đao giống hệt nhau khi cần thiết, và nó được chế tạo bởi người Minoan. Thứ ba là thanh trọng đao Shinyeng của tộc Choson, một thanh đao rất nặng, nhưng sức sát thương thì vô cùng khủng khiếp. Cuối cùng là đao Ysui của Yamato, Ysui mặc dù nhẹ, lại giống đoản đao hơn nhưng khi người dùng biết tận dụng lợi thế của Ysui là tốc độ và sự sắc bén của nó thì người và đao sẽ hợp nhất, lúc đó sức sát thương của Ysui là vô địch. Ông giải thích rằng, Ysui được ra đời bởi ý tưởng của một thiên tài sáng chế vũ khí đất nước Yamato, nhằm mục đích thống nhất đất nước Yamato loạn lạc. Đất nước này vốn nổi tiếng với những Samurai sử dụng kiếm điêu luyện, dạng kiếm katana một lưỡi. Thanh đao Ysui này ra đời như một biến tấu của kiếm katana và đồng thời cũng là khắc tinh của nhiều loại vũ khí cận chiến. Phần gáy của đao Ysui được rèn dày đúng gấp mười bốn lần lưỡi đao, tạo lực quán tính rất mạnh khi xuất chiêu, đồng thời chất liệu rèn ra đao Ysui cũng độc nhất vô nhị, khiến cho Ysui cũng vô cùng chắc chắn và sắc như nước. Truyền thuyết nói rằng, vị tướng Samurai giỏi nhất của hoàng đế Yamato thời đó, khi sở hữu thanh đao này là kẻ bất bại, chưa bao giờ thất bại trước bất cứ thanh kiếm nào của người Yamato. Chính ông ta là người sử dụng thanh đao, dẫn quân chinh phạt khắp đất nước.
Khi đất nước đó thống nhất, thanh đao được giao cho một lãnh chúa hùng mạnh cất giữ, nó đã bị đánh cắp và lưu lạc khắp nơi qua đường biển. Có thông tin cho rằng Ysui vốn dĩ đã nằm sâu dưới đáy biển theo một thuyền buôn nổi tiếng của người Palmyran, nhưng sự thật thì nó lại rơi vào tay lũ thổ phỉ này, và chủ nhân hiện tại của nó thật tình cờ cũng là một thanh niên người Palmyran – ISack. Sora và Soran cũng cùng cha rèn lại và sửa chữa vũ khí cho bản thân, bà Annani thì chuẩn bị những lọ thuốc quý cho các con, bà cẩn thận gói ghém từng lọ thuốc vào hành lý gọn ghẽ, thêm cả thực phẩm và nước uống. Ông Belarus đưa thêm cho ISack một hộp thuốc màu đỏ, bên trong chứa hai mươi viên thuốc hình tròn màu xanh lục nhìn khá bắt mắt, ông dặn dò kỹ lưỡng rằng đây là số thuốc được ông chế từ tim và mật của con mãng xà hôm trước, có tác dụng phục hồi vết thương cũng như tăng cường sức mạnh của bản thân một cách hoàn hảo, hãy sử dụng nó khi cần thiết nhất. ISack không ngần ngại ném tọt một viên vào mồm trước sự ngạc nhiên của Belarus, cậu vừa nuốt vừa cười rằng “Tôi thử công dụng của nó xem sao”… cả hai đều cười phá lên sảng khoái.
Ba ngày nữa trôi qua, ISack cảm thấy cơ thể hầu như đã hoàn toàn phục hồi kể từ sau khi được cứu lên từ con sông. Sora và Soran cũng đã chuẩn bị xong xuôi, tay của Sora vẫn chưa khỏi, tuy nhiên nó không làm cô thay đổi suy nghĩ, có vẻ như cả hai chị em đều phấn khởi và mong chờ chuyến đi này. Nhưng cuộc chia ly nào cũng đều khó khăn, họ ôm hôn cha mẹ và từ biệt trong nước mắt. Belarus đưa thanh đao Ysui cho ISack, bắt tay cậu và dành tặng cho cậu một nụ cười chất chứa sự gửi gắm và niềm tin.
Ba thanh niên trẻ vác hành lý lên vai, họ bắt đầu khởi hành khi mặt trời còn chưa lên. Cả ba băng băng vượt đồi, vượt núi ngược về phía thượng lưu con sông, họ ngày đi đêm nghỉ trong vài ngày trước khi trở về đến chỗ con thác mà trước kia ISack đã từng trú ngụ, trải qua quãng thời gian sát cánh và chiến đấu cùng hai người em Sora và Soran từ khi may mắn được cứu thoát, ISack cũng khám phá thêm giới hạn về sức mạnh của mình, lại thêm có bảo đao Ysui trên vai, ISack càng vững vàng tiến về phía trước. Về phần Sora và Soran, cả hai đều chứng tỏ cho ISack thấy được bản lĩnh của mình trên đường đi, khả năng chiến đấu, sự linh hoạt ứng phó với nguy hiểm, nhờ kinh nghiệm sống trong rừng của họ mà trên đường trở về hầu như ISack không gặp trở ngại nào. Hơn một ngày miệt mài di chuyển, cuối cùng họ cũng đến vị trí mà trước kia ISack dựng trại sinh sống, nếu tính theo quãng đường thì họ chỉ cần khoảng một ngày đường để về đến điểm xuất phát, nơi người cha Miladas đang chờ đợi. Tuy nhiên, họ cần phải sang được bờ bên kia của con song. Nước sông hiện tại cũng không quá sâu, nó đã rút khá nhiều kể từ khi trận lũ lần trước đi qua. Trước khi băng qua sông để đến bờ bên kia, ISack và hai em của mình cắm trại, đốt lửa nghỉ ngơi và ăn uống, họ định rằng sáng hôm sau sẽ lên đường. Thời gian thử thách sinh tồn lúc này còn năm ngày.
Quay trở lại với anh chàng Milius, vẫn ở khu rừng khoảng trung lưu của con sông. Milius cùng sói Boka đang cùng nhau tắm sông, có vẻ như cuộc sống của họ khá nhàn nhã, lúc này Milius đã rất thiện chiến, cơ thể cũng săn chắc hơn trông thấy. Sau khi tắm, Milius lại gần cây cổ thụ gần đó vạch thêm một vạch lên cây, cậu đếm ngược và biết được rằng còn năm ngày nữa là phải trở về, cậu định bụng sẽ xuất phát khi mặt trời ngày thứ tư lên đỉnh. Milius cũng rất háo hức muốn kể cho “thầy” Miladas biết được thành quả mà cậu rèn luyện được những ngày qua. Milius ngồi thừ xuống tảng đá cạnh bờ sông, nhìn xa xăm, mặc kệ Boka đang chơi đùa với mấy con châu chấu. Nghĩ lại quãng thời gian vừa rồi, cậu có vẻ khá hài lòng với những gì mình làm được, đưa tay lên mặt, Milius sờ sờ vào những vết sẹo trên cánh tay, ngực, nơi những vết tích của các trận chiến còn sót lại, có những vết thương cũng vừa mới khép miệng. Milius cảm thấy trái tim rực cháy một khao khát hơn bao giờ hết, cậu lặng người đi trong phút chốc khi chợt nhớ tới người mẹ hiền hậu của mình, hai hàng nước mắt lại chảy ra vô thức. Sau một hồi tưởng nhớ, Milius gạt nước mắt đứng dậy, cậu búi mái tóc dài, xoăn của mình lên cao, gạt nước mắt cầm gậy lên, Milius huýt sáo gọi Boka và tiếp tục những cuộc chiến cuối cùng của mình trong rừng.
Mặt trời vừa hé, ISack đánh tiếng gọi Sora và Soran dậy, họ cùng nhau ăn một chút lương thực trước khi băng qua sông. Soran hẩy tay trêu đùa ISack rằng nếu cậu không biết bơi có thể để Soran cõng qua, đề phòng bị chết đuối, ba người đùa nhau vui vẻ cười vang cả một góc rừng. Họ thật vô tư trước thiên nhiên hùng vĩ, nguy hiểm vẫn còn đó, nhưng cả ba hầu như không ngại ngần bước tới. Nước sông dù cạn vẫn vượt qua đầu người, ISack dẫn đầu bơi qua, Soran có trách nhiệm dìu chị của mình bởi một tay của Sora vẫn phải nẹp vì vết thương chưa khỏi. Cô phải bám tay vào một thân cây rỗng, và một bên là Soran đỡ lấy, họ cùng nhau vượt sông. Đến đoạn giữa con sông, nước bắt đầu siết hơn, ISack bỗng nghe thấy tiếng Soran la lên thất thanh, cậu quay đầu lại thì Soran cũng biến mất ngay trước mặt cả hai người, Sora không kém phần ngạc nhiên vì em mình vừa vẫn bơi bên cạnh mà chỉ trong thoáng chốc đã mất hút. ISack tái mặt đi, như nghĩ ra việc gì, cậu hốt hoảng ném túi hành lý cho Sora và bảo cô hãy vào bờ trước, dùng chân bơi đừng để dòng nước cuốn đi. Cậu ngụp xuống nước thật nhanh và cố lặn thật sâu, đúng như cậu dự đoán. Soran đang vùng vẫy với một chân bị ngoạm chặt bởi một con cá sấu khá to dưới lòng sông cách cậu không xa. Máu từ chân Soran bắt đầu rỉ ra, có vẻ như cậu ta bị giật mình khiến cho cơ thể không kịp phản ứng vì thiếu dưỡng khí. ISack dùng chân đạp mạnh vào nước, lướt đến như mũi tên, trong tình thế quá gấp gáp, ISack buộc phải rút đao Ysui, thứ vũ khí duy nhất cậu đang có, mặc dù cậu biết là mình đang làm sai lời cha dạy. Thanh đao ra khỏi vỏ bọc, sáng lóe lên dưới nước, ISack lao đến đưa tay và chém mạnh về phía đầu con cá sấu. Cậu chỉ kịp nghĩ đơn giản là làm cho con cá bị thương hòng đưa Soran lên khỏi mặt nước trước khi cậu ta bị ngộp thở. Nhưng cậu không tin vào mắt mình, cả thân hình con cá sấu to lớn trong chốc lát bị xẻ làm đôi, cái cảm giác dễ dàng như việc cậu xẻ đôi miếng đậu phụ vậy. Mặc dù rất ngạc nhiên, ISack vẫn phải nhanh tay gỡ bàn chân của Soran khỏi hàm răng con cá sấu, rồi dìu cậu ta trồi lên mặt nước. Cả hai dìu nhau vào bờ, phía bên kia bờ Sora có vẻ như đã an toàn lên bờ. Hai người nằm xoài ra bờ, thở hổn hển như vừa thoát khỏi bàn tay của thần chết. Sora nhanh tay lấy thuốc đắp vào chân cho Soran, rất may vết thương dù khá sâu nhưng không bị rách to. ISack đưa cây đao lên mặt ngắm nghía một hồi lâu, cậu nhoẻn miệng cười, dù sao thì phát chém đầu tiên kết hợp với Ysui cũng thật dũng mãnh, nghĩ lại khoảnh khắc xé đôi con cá sấu ra dưới dòng nước làm ISack không giữ nổi sự sung sướng và hào hứng. ISack ngồi dậy, buộc lại thanh đao vào vỏ da, sau khi cố định vết thương cho Soran, ISack dìu cậu ta đứng dậy và cả ba tiếp tục lên đường. Bỗng Sora chỉ tay về phía dòng sông, nơi con cá sấu vừa bị giết nổi lên mặt nước, cả ba người quay lại thì thấy hàng chục con cá sấu khác đang tiến lại, chính mùi máu đã kéo chúng đến. ISack sởn da gà, nghĩ thầm “Chậm chút nữa thì chắc mình làm mồi cho chúng rồi”. ISack đang định hình đường đi, rồi cậu dìu Soran tiến bước, ba người theo dấu của ISack di chuyển về con đường mòn. Đi được một quãng, máu từ vết thương của Soran rỉ ra, do việc đi lại khẩn trương khiến nó không thể khép miệng, ISack buộc phải cõng em mình trên lưng để cả ba không có thể tiếp tục di chuyển, khu vực họ đang đứng vẫn vô cùng nguy hiểm.
Và đúng như vậy, chính từ cái chân bị thương của Soran, mùi máu đã vô tình dẫn đường cho một con hổ trắng Siberia gần đó đánh hơi được. Soran và Sora, kẻ bị thương ở chân, người bị thương ở tay, họ nhìn nhau cười ngượng ngùng, bởi vừa ra khỏi nhà đã gây khó khăn cho ISack. Từ phía con thác, họ đi vào rừng chưa được bao xa thì ISack bỗng nghe thấy âm thanh quen thuộc phía những bụi dâu dại đằng xa. ISack nhẹ nhàng đặt Soran ngồi xuống gốc cây, ra dấu hiệu im lặng với hai người kia, Soran định rút đoản kiếm đứng dậy cùng ứng chiến thì ISack đưa tay ra dấu bảo cậu ngồi xuống, lặng im để xem có chuyện gì xảy ra. ISack rút đao, hạ thấp trọng tâm từ từ tiến lại bụi dâu phía trước, trong đầu cậu đã nghĩ tới “người quen”, những kẻ đã khiến cậu thập tử nhất sinh ít ngày trước. Đang tập trung nhìn về phía bụi dâu phía trước, bỗng từ thân cây cổ thụ bên trái một con hổ trắng lao ra nhằm thẳng mặt ISack mà vồ tới. Chỉ trong tích tắc, ISack phản xạ xuất thần lách mình tránh né, cậu lùi lại ba bước đưa đao lên thủ thế, đồng thời đánh mắt liếc nhìn xung quanh, sau khi biết con hổ chỉ đi một mình, cậu có phần bình tình hơn, vốn đã biết loài hổ này rất khát máu và có khả năng chiến đấu rất nhanh. ISack vẫn không hề tỏ ra nao núng, cậu chăm chăm thủ thế chờ cơ hội, con hổ gầm gừ nhe nanh, mỗi lúc càng tiến lại gần, đúng như cậu nghĩ, trông con hổ khá chậm chạp nhưng chỉ trong cái chớp mắt, nó đã vồ cả thân hình chồm lên, dùng móng vuốt tát tới một cú rất nhanh. Chỉ chờ có thế, thanh đao Ysui được vung lên với lực cực mạnh hướng thẳng tới cái chân con hổ đang vồ tới. Xoẹt một cái, hai cái chân lìa ra văng xuống đất, con hổ đổ cả thân hình cồng kềnh xuống đất, trước khi bị một đao kết liễu nó còn kịp gầm lên một tiếng đau đớn. Chính tiếng gầm ấy khiến cho ISack thấy chột dạ, cậu nhanh chân tiến lại gần Soran và Sora, ra hiệu mau nhanh chân di chuyển, các con hổ khác trong đàn nghe thấy tiếng gầm vừa rồi sẽ nhanh chóng tiến đến nơi thôi… “Quả đúng như lời ISack nói”, Sora nghĩ thầm – Nhìn từ trên này xuống vị trí con hổ vừa chết, không dưới mười con hổ khác đang vây xung quanh tìm kiếm. Nhưng cho dù có phát hiện ba người đang ở trên cây thì chúng cũng không thể làm gì được, sau một hồi tìm kiếm không phát hiện ra điều gì, chúng lũ lượt kéo nhau tản mát đi. Soran được cố định lại vết thương, có vẻ như sau khi được nghỉ ngơi cùng với loại thuốc quý cầm máu thì vết thương cũng đã khá hơn. Không vội vàng di chuyển, ISack bảo các em nghỉ ngơi trên cây, ăn uống và chờ đợi thời cơ thích hợp tiếp tục lên đường. Quãng đường trở về không còn xa mà cậu còn những bốn ngày để đi, chính vì vậy sự an toàn bây giờ mới là quan trọng nhất.
Hết phần VII
Hy - Sacly (VŨ MẠNH TÚ)
Biên tập: ThyAnh
THÔNG BÁO TỔ CHỨC GIẢI ĐẤU 4VS4 RANDOM - TRI ÂN KHÁCH HÀNG THÂN THIẾT EGOPLAY
Chu Xuân Rơi - 23/11/2024
Ngay sau khi Cúp Tinh Hoa khép lại, cộng đồng AoE Việt Nam và Trung Quốc sẽ đến với giải đấu tiếp theo là AoE Thiên Khôi lần 3.
Đình Chiến - 21/11/2024
Nhằm cổ động và thúc đẩy phong trào AoE, một số địa phương vẫn duy trì các giải đấu Tỉnh thường niên, điển hình là Thanh Hóa. Tuy nhiên, tin buồn là AoE Thanh...
Phong Trần - 20/11/2024
Với bộ quy tắc được xây dựng khoa học, tỉ mỉ, dựa trên cơ sở bộ luật chuẩn D3KT của cộng đồng AoE Việt Nam - Trung Quốc, nền tảng EGOPLAY sẽ giúp cho trải...
Phong Trần - 19/11/2024